Cuộc chiến thương mại với Mỹ đang thúc đẩy đổi mới ở tầng lớp tinh hoa Trung Quốc, đặc biệt trong lĩnh vực xe điện và AI. Tuy nhiên, người lao động phổ thông lại đối mặt với mất việc và thu nhập bấp bênh do xuất khẩu suy giảm và thị trường lao động dư thừa. Chính phủ nhiều khả năng sẽ không tung ra gói kích thích lớn, khiến khoảng cách giàu nghèo ngày càng sâu sắc.
Thập niên 1950, Hoa Kỳ đối mặt với nỗi lo về nguồn cung thủy ngân - kim loại lỏng then chốt vận hành bộ đàm trong Chiến tranh Triều Tiên. Đến những năm 1980, giới phân tích lại cảnh báo về khả năng thiếu hụt khoáng sản có thể sánh ngang cú sốc dầu mỏ OPEC, đe dọa làm suy yếu tiềm lực quân sự trong Chiến tranh Lạnh. Hiện nay, mối quan ngại chuyển sang việc Trung Quốc thao túng thị trường lithium và cobalt - nguyên liệu thiết yếu cho công nghệ pin cao cấp.
Kể từ lễ nhậm chức của Donald Trump vào ngày 20 tháng 1, chỉ số S&P 500 đại diện cho các doanh nghiệp hàng đầu Hoa Kỳ đã sụt giảm hơn 9%; chỉ số Nasdaq tập trung vào công nghệ đã lao dốc gần 15%. Các tập đoàn công nghệ khổng lồ từng dẫn dắt đà tăng trưởng của Phố Wall—bao gồm Alphabet, Apple, Nvidia và phần còn lại của nhóm "Magnificent Seven"—đã mất một phần tư giá trị thị trường. Nhà đầu tư đã ồ ạt chuyển vốn vào các tài sản trú ẩn an toàn như vàng, hoặc tìm cách đa dạng hóa danh mục đầu tư bằng việc mua cổ phiếu tại các thị trường nước ngoài.
Trong khi vàng liên tục thiết lập các đỉnh cao lịch sử mới, bạc – kim loại quý thường đi song hành với vàng – lại loay hoay chưa thể tạo ra cú bứt phá rõ rệt.
Sau 100 ngày kể từ khi Donald Trump tái đắc cử, châu Âu không còn nhìn Mỹ như một đồng minh đáng tin cậy: từ Berlin đến Paris, từ Arnhem đến Kyiv, làn sóng thất vọng và nỗ lực tách khỏi sự phụ thuộc Washington đang lan rộng, khi mối quan hệ xuyên Đại Tây Dương đối mặt với khủng hoảng niềm tin nghiêm trọng nhất trong nhiều thập niên.
Sự suy yếu của USD vào thứ Hai đã hỗ trợ các đồng tiền nước ngoài, bao gồm các loại tiền tệ trú ẩn an toàn như đồng Yên Nhật và Franc Thụy Sĩ, trong bối cảnh nhà đầu tư thoái vốn khỏi tài sản Mỹ dưới áp lực từ chính sách của Donald Trump — xu hướng mà JPMorgan dự báo sẽ tiếp tục diễn ra.
Cuộc chiến thương mại do Mỹ khởi xướng đang khuấy đảo trật tự thương mại toàn cầu, gây ra không chỉ những dư chấn thực chất trong hoạt động sản xuất và tiêu dùng, mà còn làm nhiễu loạn nghiêm trọng các chỉ số thống kê kinh tế vốn được dùng để định hướng chính sách vĩ mô.
Giữa lúc lo ngại về lạm phát siêu tốc, vỡ nợ quốc gia và chiến tranh đang lan rộng trong giới đầu tư, nhiều chỉ báo tâm lý cho thấy sự bi quan đang đạt mức cực độ — một tín hiệu mà một số nhà phân tích xem là cơ hội mua hiếm có. Tuy nhiên, lịch sử cũng cho thấy rằng tâm lý thị trường, dù tiêu cực đến đâu, không phải lúc nào cũng là chỉ báo đáng tin trong thời kỳ khủng hoảng thực sự. Vậy đâu là ranh giới giữa thời điểm “máu đổ là lúc nên mua” và “chưa đủ đau để tạo đáy”?
Sau Thế chiến II, khi phần lớn châu Âu và Nhật Bản còn đang gượng dậy từ đống tro tàn, nước Mỹ từng chiếm hơn 50% sản lượng công nghiệp toàn cầu – một giai đoạn huy hoàng khi phần còn lại của thế giới phụ thuộc nặng nề vào hàng hóa “Made in USA”. Thế nhưng, ánh hào quang đó đã phai mờ theo thời gian.